Do tướng thuật có rất nhiều trường phái, mỗi phái lại có hệ thống lý luận khác nhau nên đã hình thành nên nhiều quan điểm về tướng mệnh liên quan tới các bộ phận và kết cấu trên khuôn mặt con người. Nhân tướng học có thể nhìn vào khuôn mặt để đoán tính cách vận mệnh của mỗi người. Hơn 6 tỷ người trên quả đất hiện nay chẳng có người nào có gương mặt giống người nào một cách tuyệt đối, song qua nhân tướng học từ xưa cũng rút ra được những “mẫu số chung” để đúc kết một số hình dạng của các gương mặt.
Tướng thuật cổ đại cho rằng, lấy vị trí mũi làm đường thẳng trung tâm, từ chính giữa đường chân tóc phía trước chán tới cằm được phân chia thành 13 vị trí quan trọng dựa theo quan hệ Tam tài thiên, địa và nhân, rồi dựa vào đó để suy đoán vận mệnh, thiện ác, hiền ngu của con người. Trong đó, trên trán có 4 vị trí, tức là Thiên Trung, Thiên Đình, Tư Không và Trung Chính, hợp thành cung quan lộc; phía dưới trán, giữa hai lông mày là Ấn đường, giữa hai mắt là Sơn Căn, trên sống mũi có Niên Thượng và Thọ Thượng, chóp mũi là Chuẩn đầu, phía dưới mũi có Nhân Trung, miệng là Thuỷ tinh, phía dưới miệng là Thừa Tương, cằm là Địa Các.
- CUNG MỆNH: Ấn đường: Sáng nhu gương thì phúc thọ song toàn.
- CUNG TÀI BẠCH: Múi – Thẳng đứng và đầy đặn thì giàu có và thịnh vượng.
- CUNG HUYNH ĐỆ: Hai lông mày – Dài, mảnh cân đối thì vượng tài vượng phu.
- CUNG ĐIỀN TRẠCH: Hai mắt – Thanh tú, rõ ràng thì sản nghiệp hưng vượng.
- CUNG NAM NỮ: Dưới hai mắt: Đầy đặn và sáng thì có nhiều quý tử.
- CUNG NÔ BỘC: Cằm – Tròn và đầy đặn thì có rất nhiều kẻ hầu người hạ.
- CUNG THÊ THIẾP: Khoé mắt – Sáng, không có nếp nhăn thì vợ có tứ đức.
- CUNG TẬT ÁCH: Dưới Ấn đường – Nhô cao, đầy đặn và sáng bóng thì phúc lộc nhiều không kể siết.
- CUNG THIÊN DI: Đuôi lông mày – Đầy đặn và nhô cao thì tốt đẹp, không phải lo phiền.
- CUNG QUAN LỘC: Trên Ấn đường – Sáng bóng, mịn màng thì phát đạt hơn người.
- CUNG PHÚC ĐỨC: Thiên Thương – Đầy đặn, rõ ràng và tươi tắn thì phúc lộc liên tục đổ về.
- CUNG TƯỚNG MẠO: Toàn bộ mặt: Đầy đặn thì được hưởng vinh hoa phú quý.
Sự phân chia các vị trí trên khuôn mặt như vậy là có cùng nguyên lý, tương ứng với xã hội loài người, khuôn mặt đã phản ánh về mọi phương diện của con người như quan lộc, con cháu, gia nghiệp, tổ tiên,… có thể nói là rất toàn diện. Do đó, sau khi xác lập nên 13 vị trí trên mặt thì các nhà tướng thuật lại tiếp tục gán cho chúng những ý nghĩa lành dữ khác nhau, rồi dựa vào đó suy đoán về trạng thái thiện ác, thọ yểu, hiền ngu của con người.
Chẳng hạn như, họ cho rằng, Thiên trung chủ quý, người có Thiên trung nhô cao thì sớm được làm quan, nếu tả sương liền kề thì có thể làm quan lớn. Còn người có Thiên Trung bằng phẳng thì nên đi xa mới có thể được hưởng lộc quan. Người có thiên trung khiếm khuyết thì không có đất dụng võ, gặp hoạ lao tù. NGười có thiên đình nhô lên cao, rộng rãi thì thời niên thiếu được hưởng phú quý, cả đời thành công, sống thọ, tuy nhiên nếu Thiên đình có khiếm khuyết hoặc mọc mụn, nốt ruồi thì sẽ chết bất đắc kỳ tử. Người có Tư Không nhô xương thì sẽ được làm quen lớn. Nhưng nếu Tư Không mọc nốt ruồi hoặc có nếp nhăn thì không quý không cát. Nếu án đường rộng rãi thì thông minh, nhanh nhẹn lại có Phúc mệnh, có thể nắm quyền sinh tử của người khác. Tóm lại, đây là một bộ học thuyết tướng vô cùng chặt chẽ.